Bài đăng

Thơ Tự mình gọt giũa bản thân

  Tự mình gọt giũa bản thân Bớt đi dục vọng, giảm phần sân si Nói lời cay nghiệt thị phi Chỉ mang oán hận, có gì tốt đâu! Bớt gieo khẩu nghiệp sống lâu Mang lòng nhân ái bắc cầu đi xa Trách người phải nghĩ thoáng ra Nói người khác xấu thì ta đẹp gì? Thông minh đổi mới tư duy Người luôn bảo thủ ngu si suốt đời Mỉm cười lòng dạ thảnh thơi Hận thù trĩu nặng thành nơi đọa đày Chớ cầu việc ở tầm tay Khi dễ đạt được lòng hay kiêu kỳ Nếu đường đi đẹp phẳng lì Ta về tới đích có gì hay đâu? Cơn giận bốc hỏa trong đầu Dẫn tới hậu quả bể dâu khôn lường Chỉ trong một phút ẩm ương Thông minh xóa sạch chẳng vương sót gì Chữ tín mà đánh mất đi Sẽ không làm nổi việc gì nên thân Cho dù có sống cận lân Không đi không đến thì gần hóa xa Nếu mà việc bé bỏ qua Khi gặp việc lớn khó mà làm nên Chịu ơn ai đó chớ quên Nếu mà không nhớ, khó nên nổi người Ngu si hay chỉ trích đời Khôn ngoan học hỏi điều người hơn ta Đồng tiền rất khó kiếm ra Nhưng giữ được nó mới là khó hơn Dễ dãi bạn sẽ khinh nhờn Nền nã th...

VÔ LÝ NHƯNG RẤT ĐÚNG: KẺ ĐIÊN VÀ KẺ NGỐC LÀ 2 KIỂU NGƯỜI THÀNH CÔNG NHẤT

  VÔ LÝ NHƯNG RẤT ĐÚNG: KẺ ĐIÊN VÀ KẺ NGỐC LÀ 2 KIỂU NGƯỜI THÀNH CÔNG NHẤT Hai kiểu người dễ thành công nhất trong cuộc sống này, một là kẻ ngốc, hai là kẻ điên. Kẻ ngốc sẽ luôn tin tưởng, và kẻ điên sẽ luôn hành động. 1. Có người hỏi một bác nông dân: “Bác đã gieo hạt chưa?” Bác nông dân đáp: “Chưa, tôi sợ trời không cho mưa.” Người đó lại hỏi: “Vậy bác có gieo hạt cây bông không?” Bác nông dân đáp: “Không, tôi sợ sâu bệnh hại bông.” Người đó lại hỏi: “Vậy bác trồng cái gì?” Bác ta trả lời: “Chả trồng gì cả, tôi phải chắc ăn.” Bài học rút ra: Một người nếu không muốn trả giá, không muốn đương đầu mạo hiểm, vậy thì việc người đó không làm nên bất cứ chuyện gì cũng là lẽ tự nhiên. 2. Có hai con ngựa mỗi con kéo một xe hàng. Một con đi rất nhanh, một con đi rất lề mề. Ông ...

NGƯỜI ĐI TÌM HÌNH CỦA NƯỚC

Hình ảnh
NGƯỜI ĐI TÌM HÌNH CỦA NƯỚC Đất nước đẹp vô cùng nhưng Bác phải ra đi Cho tôi làm sóng dưới con tàu đưa tiễn Bác! Khi bờ bãi dần lui, làng xóm khuất Bốn phía nhìn không một bóng hàng tre. Đêm xa nước đầu tiên, ai nỡ ngủ? Sóng vỗ dưới thân tàu đâu phải sóng quê hương! Trời từ đây chẳng xanh màu xứ sở, Xa nước rồi, càng hiểu nước đau thương! Lũ chúng ta ngủ trong giường chiếu hẹp Giấc mơ con đè nát cuộc đời con! Hạnh phúc đựng trong một tà áo đẹp! Một mái nhà yên rủ bóng xuống tâm hồn. Trǎm cơn mơ không chống nổi một đêm dày Ta lại mặc cho mưa tuôn và gió thổi Lòng ta thành con rối Cho cuộc đời giật dây! Quanh hồ Gươm không ai bàn chuyện vua Lê Lòng ta đã thành rêu phong chuyện cũ Hiểu sao hết những tấm lòng lãnh tụ Tìm đường đi cho dân tộc theo đi. Hiểu sao hết Người đi tìm hình của Nước Không phải hình một bài thơ đá tạc nên người Một góc quê hương, nửa đời quen thuộc, Hay một đấng vô hình sương khói xa xôi... Mà hình đất nước hoặc còn hoặc mất Sắc vàng nghìn xưa, sắc đỏ tương lai Thế đ...